Đi ăn ốc, chạy mưa về, thấy ngoại với 2 con mén đã ở nhà, nhìn mặt ai cũng thấy thương.
Lên tắm, giặt đồ, ủi đồ xong, lau mấy cái bàn tủ, kéo lại cái drap giường xộc xệch để lát chui vô, vẫn cái không gian yên ắng, thời gian chầm chậm trôi, chưa tới giờ ngủ, lại xuống rỉ rả với ngoại,
"Ủa sao biểu con xuống chơi mà giăng mùng rồi trời. - Thì hông làm gì hết ngoại giăng cho đỡ muỗi, chơi thì vô đây chơi - Thôi con ngồi dưới đất mở quạt cho khô tóc - Ờ, nãy bé Thư nó cũng ngồi đó cho khô - Mở quạt trong máy lạnh ngoại có lạnh không? - Ngoại còn đang quạt tay nè - Ủa chi dạ trời, hạ độ xuống cho mát - Thoy quạt quạt mấy cái mát mát được rồi",
"Ngoại nhìn cái mặt sư mà chém loạn xạ nè, ghê ha! - Ờ, ghê quá!",
"Ngộ ha ngoại ha, sao lấy chồng rồi lại vậy? - Ờ, nó vậy đó con",
"Ngoại ơi mốt có con rồi thì cái gì cũng con hết ha, lo cho nó, kiếm tiền để nuôi nó... lúc đó con ít lo cho ngoại đừng buồn nha. - Cha mày, nó kiu tao là "bà cố" nha",
"Ngoại, ngoại, trường Nguyễn Du còn lớp Pháp không ha? - Hông biết, chi dạ, mốt tính cho con học hả? - Hè hè, dạ, con nít tiếp cận ngoại ngữ sớm rất tốt. - Trời đất, lo gì mà xa dữ dạ con.",
"Ngoại, con Thơ nó chưa chịu lên tắm nữa kìa, lì ghê. - Thơ ơi, đi tắm đi con, ở đó hoài, ba mày nói mày còn ko nghe, nói gì ngoại",
"Ngoại, nhìn cái đùi con Thư kìa ngoại, trời ơi, đùi này lấy kho măng chắc ngon dữ. Thư cho rờ miếng coi, rờ cho đỡ nhớ chồng coi, chồng 2 cũng mặp với mát y vậy đó *xùy xùy, biến đi 2*",
"Thôi đi ngủ đi con, khuya rồi! - Dạ, bái bai ngoại, ngoại ngủ ngon"
"À mà con về sáng ăn cái gì con - Thôi con có hẹn đi ăn với chị Minh rồi, ngoại khỏi lo - Ờ, chớ sáng ngoại cũng ko biết nấu gì cho con ăn - Chời ơi, con thèm được ăn này kia lắm, lo gì".
Tối mở cửa sổ, mở quạt, ôm một mùi mốc meo để ngủ, hồi đó một mình một cõi không sao, nay bày đặt trống trải, không sao đã có gối ôm, nhớ rồi gây rồi thương rồi thấy bế tắc, lẩn quẩn vì cái lề thói ngột ngạt, thôi kệ mẹ, ôm cục buồn đi ngủ, lạnh, đắp mền, nửa đêm ngủ quên tung mền, rồi tự lọ mọ kéo mền lên đắp, cứ nằm mơ thấy đi bảo tàng, đi tham quan chỗ này kia mà chỗ nào cũng vô toillette, nghĩ ủa sao lạ, mắc gì đi tè liên tục, sáng dậy mới biết do mắc tè thiệt mà không dậy nổi để xả :)
Sáng đồng hồ reo, quen tay bấm tắt, phòng kéo màn vẫn tối thui, rồi kéo mền tiếp, xong chút ý thức ít ỏi nhắc nhớ lát hông ai kiu dậy đâu, dậy cài thim 15 phút nữa, rồi lại kéo mền lên, lăn qua lăn lại, ôm gối đắp mền, đồng hồ lại reo, tổ cha mày cái đồng hồ, mắc gì kiu sớm dữ, rồi cũng phải tự dậy, lạ là hết nghe mùi mốc, chắc hít hết bà nó vô phổi rồi, trời lành lạnh man mát, không gian vẫn yên ắng điểm vô mấy tiếng hắt xì của ngoại, nhớ tiếng ngoại gõ chuông, hồi ngoại té không leo nổi nữa nên ba gõ, hnay ko có ba, thay đồ xuống cho kịp hẹn với bà già Minh, Thư mặp đi học rồi, quẹo vô phòng ngoại nhìn Thơ đang ngái ngủ, thò tay vô rờ cái mặt nó, nó mở mắt ra cười, bái bai 2, xuống đất ngoại đang đọc ipad vụ sư chém loạn xạ, đọc như đọc sách, đọc lớn cho bà 3 nghe luôn, biểu "Chùa này hình như là chùa của sư Minh Kim pk con? Chùa tổ chức hồi đó ngoại đi mấy nước đó, chùa chỗ Gò Dưa - Con cũng nghĩ vậy, thấy ghi Bửu Quang với lại ở Thủ Đức nè, con nhớ liền tới chùa hồi đó ngoại đi", "Ngoại, em con đứa nào ngủ mặt cũng dễ thương hết ngoại - Ờ, mặt nhìn hiền khô - Dạ, mà ban ngày tụi nó như con quỷ hé hé"
....
#ngoaicuaThyThoThu #1001cauchuyencuagiadinh3chiemNguaTrauRong