Total Pageviews

Dec 7, 2015

[04.12.2015] 1001 câu chuyện của gia đình 3 chị em Ngựa Trâi Rồng

Chẳng qua Út nhà mình được sinh ra trong lúc gia đình quá khó khăn, sinh con thứ 3, mẹ chỉ được nghỉ thai sản 3 tháng, kèm theo một mớ nhọc nhằn khác nên tánh nó rất dễ, dễ nuôi, dễ chơi, dễ ăn đủ kiểu, ngược hẳn với chị 2 nó. Lớn lên tánh nó dần thay đổi, xấu tánh hơn, khó chịu hơn, chỉ có ăn là vẫn dễ mà còn háu ăn gấp bội lần, mà tánh nó xấu cốt yếu cũng xoay quanh chuyện xấu đói. :D
Nó học nhiều (làm ít) nên ít có thời gian nghỉ ngơi (và ăn), một tuần có 2 bữa nó học từ 7h sáng tới 9h tối nên mấy bữa này rước nó là thấy nó nhăn nhó, y như là nhà làm gì mắc lỗi với nó, ngoại hay hỏi nó là "Thứ mấy thì mày giận ngoại?", nó sẽ cười hè hè trả lời là thứ 4 và thứ 6, biết chi hông?, để mấy bữa đó ngoại làm đồ ngon hơn, giăng mùng sẵn, cho chỉ về chỉ ăn rồi chỉ sà vô ngủ thôi, nói chuyện lớn tiếng xíu chỉ cũng cằn nhằn nữa, ăn đập hoài mà cái nết đó cũng chưa chừa.
Tối thứ 6 vừa rồi, ba đi trực, nhiệm vụ thiêng liêng cao cả của 2 là 7h đi rước chỉ ở chỗ cô này, rồi đưa chỉ lên thầy kia để học tiếp rồi 9h rước chỉ về. Tối bữa trước chỉ còn nhắn là "rước em nhớ mua cho em cái gì ăn nha 2", 2 chỉ biết "Dạ" rồi xong. Nhận nhiệm vụ, làm xong cắm đầu cắm cổ chạy về để kịp rước chỉ, tính trong đầu là rước chỉ rồi chở chỉ đi ăn gì đó cho chỉ vui vẻ học tiếp, về tới nhà nghe mẹ gọi (tại mẹ chưa về tới) báo là "Con rước nó, nếu mà thấy nó mệt quá thì cho nó nghỉ, còn nếu mà nó khỏe thì mua gì cho nó ăn rồi chở nó đi học tiếp, nó mới nhắn tin rên với mẹ là mệt quá, cho nó nghỉ". Chài, gì chứ vụ than thở này thì chỉ có ba mẹ mới dễ xiêu lòng thôi nha, bao nhiêu lần cho nghỉ rồi, học hành kiểu đó thì nghỉ cho rồi, không thì nghỉ bớt, ở đó 2 mà rước thì đừng giở chiêu với 2. Vừa tới lớp, thấy mặt chỉ cũng vui vui, niềm nở rủ chỉ "2 chở đi ăn rồi đi học nha, học thầy Đạt mà nghỉ hoài sao được, tới 7h30 mới học tiếp mà, ăn bánh mì khô lắm", ngoài sức mong đợi, chỉ "Dạ" thiệt bự rồi cười hí hí, lanh lẹ suy nghĩ món liền, nào là Gà rán, mì, hủ tiếu, bò kho, phở,... rồi chốt, "ăn gì cũng được 2, em đói quá rồi, gì cũng thấy ngon". Đi trên đường, tấp vô quán mì, tranh thủ mình dắt xe biểu nó vô kêu cho nhanh còn đi học "Vô kêu cho 2 mì khô hoành thánh nha", nó biểu "Em ăn hủ tiếu mì khô hoành thánh nha" rồi cười hè hè "Em đói quá mà!", tự biên tự diễn luôn. Người ta bưng tô của mình ra trước, chỉ lật đật chọt đũa vô thử trước rồi trầm trồ "Ngon đó 2", rồi tới tô của chỉ ra, chỉ nhìn cái phán "Gì mà có chút xíu sao no dạ chài" *tại chỉ nghĩ là thêm hủ tiếu thì phần của chỉ sẽ nhiều hơn phần mình* kakaka. Sớt cho bả nửa tô mì, nửa phần hoành thánh, miệng thì "Được rồi 2, em ăn đủ rồi" mà tay thì cứ gắp lia lịa, thiệt hông biết phải tuổi con Rồng không nữa. Nói là ăn tạm đi (tạm chứ cũng 30k/tô đó bà con cô bác ei), ở nhà ngoại nấu canh khoai mỡ nữa, cái chỉ Yeah Yeah Yeah. Trong khi đó, ngoại với mẹ ở nhà sợ chỉ mệt, làm mình làm mẩy với 2, lần lượt từng người gọi điện thoại hỏi, biểu đừng lo, nó vui lại rồi mẹ, còn nó nói với ngoại là "con đi học, nhớ chừa canh cho con". Xong mua cho chai Trà xanh 0 độ nữa là hoàn thành nghĩa vụ làm cho nàng vui. 9h rước chỉ, thấy chỉ vẫn vui mừng quá, vậy là chưa đói lại, xong rồi biểu "Em để quên chai nước bên cửa sổ rồi 2, thầy đóng cửa rồi không vô lụm được, hix, thầy có đuổi em hông?", 2 nói là có đó, nghỉ khỏe, đỡ mệt cả nhà.
Dặn chỉ là mai 2 dắt đi ăn Kichi Kichi sinh nhựt ngoại, vậy là chỉ cười nói líu lo cho tới khi về tới nhà
P/S: stt của Thư, mà phải tag Thơ thôi, vì chiều nay nghe đồn là có độc giả hỏi nó khi nào chị 2 mới post stt nữa :)

No comments:

Post a Comment