Tình hình là ngoại mới đi mổ mắt, mổ cườm, đục thủy tinh thể bla bla bla. Trước khi đi, biết chắc là ngoại lo nên ngủ không được nhưng mà mổ này cũng nhẹ nên thôi cũng đi cho xong, may mà ngoại cũng không mệt lắm.
Lên bệnh viện, mẹ với mình lăng xăng làm thủ tục thì thấy ngoại đang nói chuyện với vài bà già khác, lại mới biết là bà kia sợ không chịu mổ và bà-ngoại-với-vẻ-ngoài-mạnh-mẽ-dù-trong-bụng-cũng-lo-muốn-xỉu của mình đang làm người hùng trấn an cho bà kia chịu mổ. Rồi có người lo lắng quá huyết áp cao nên cứ phải chờ không được làm tiếp thủ tục, ngoại cũng kể lại y như là ngoại điều kiện chuẩn hết, chỉ chờ mổ, trong khi tim, huyết áp gì ngoại đủ hết, may mà bữa đó huyết áp ổn định nên được làm thủ tục mổ bình thường. Rồi siêu âm mắt ra người ta nói đáy mắt xấu, hỏi xấu có sao không ngoại, mặt lo lo mà cười nói ngoại không biết nữa, tới khi cầm kết quả lại tư vấn thì cô đó mới nói là xấu thì mổ trung bình thôi, mổ mắt tiền cũng không rõ hoàn hảo được. À
Đi mổ, thay đồ bệnh viện hết xong, y tá lùa hết mấy chục bệnh nhân vô cái phòng chờ bác sĩ, có bác sĩ rồi, lại lùa hết đi xuống phòng mổ, ai cũng mặc đồ giống nhau, đi trật tự, yên lặng, người nhà đi theo sau nhìn thấy thương gì đâu. Mổ ở tầng dưới, không cho người nhà theo sợ ồn ào, nên nói vọng vô thang máy, ngoại mổ xong có người dắt lên đây nha, con chờ ở đây, gật đầu ờ ờ cái gì không nghe rồi cửa đóng lại đi mổ. Ngồi chờ lâu, sốt ruột quá, mẹ kêu xuống chờ ngoại đi, mẹ ở đây giữ đồ cho, cái cũng bay xuống chờ. Vừa xuống 5 phút là thấy ngoại ra, dặn trước là con không xuống rồi mà thấy ra cũng dáo dác tìm, tại đi là đi cả hội nhưng mà ra thì người nào mổ xong trước thì ra trước. Ra không biết có đau, có xót gì không mà ngoại lật đật kể
- Bà Trắng hồi nãy sợ đó con, chưa được mổ nữa, thấy ngoại ra cái níu lại hỏi có đau không, có nhanh không? Tội nghiệp ghê.
Dắt ngoại lên, chờ bác sĩ khám rồi về. Bác sĩ dặn về 8h tối mở băng rồi nhỏ thuốc, uống thuốc vậy vậy vậy. Ok.
Bữa sau là Chủ Nhật, ở nhà nên nhỏ thuốc, rửa mắt cho ngoại đầy đủ, mà mắt mới mổ nên vẫn xót và mờ nên sợ, nên "bụng rim rim", nên "ngủ không ngon", tới tối CN thì mắt bớt đỏ, nhìn rõ hơn. Tự nhiên đang ở dưới bếp, ngoại kêu lên
- Thy ơi, hình như mắt mổ nhìn rõ hơn mắt kia đó con. - Ỏe, dĩ nhiên rồi ngoại
Rồi
- Nhỏ thuốc mắt bên kia luôn được không con? - Hả, mắt đó có mổ đâu mà nhỏ ngoại. - Ờ, tại nghe nó xốn xốn. - Vậy thôi để con nhỏ nước muối rửa thôi.
Rồi thứ 2 đi làm, dạy 2 đứa nhỏ ở nhà thay phiên nhỏ thuốc cho ngoại, dạ dạ hùng hồn khí thế lắm, tối về hỏi, ủa tụi nó có nhỏ cho ngoại không, ngoại nói ngoại tự nhỏ được rồi con, may là được nha, chứ ngoại méc là trật giuộc là 2 đứa bây ăn chửi rồi. Tối 6 xuống, gặp đang mặc quần hường dạ quang nhỏ thuốc cho ngoại *khoe quần mới trá hình*, hỏi thăm ngoại này kia cái ngoại nói với 6
- Thy nó nhỏ cái là vô gọn trong mắt, bác nhỏ nó chảy bên này chảy bên kia.
*akak vậy là trật giuộc rồi, tụi nó không có nhà nên chưa chửi được*
Lục đục nhỏ mới thấy sao mắt bên không mổ có dính thuốc, hỏi - Ủa sao ngoại nhỏ thuốc bên kia luôn vậy? - Sao con biết ngoại nhỏ thuốc bên kia? Thấy khô khô nên ngoại nhỏ luôn. - Chài ơi chài, nhỏ thì nhỏ nước rửa nè ngoại, mắt có mổ đâu mà nhỏ thuốc.
Sáng nay dậy nhỏ thuốc cho ngoại trước khi đi làm, hỏi ngoại ngủ được không?
- Mắc cái giống gì mà ngủ không được, bụng cứ rim rim.
Ba kêu tại mẹ lo quá thôi, cứ tưởng lo con mắt
- Nghe thằng Phương xe ôm Chợ Rẫy trả về thấy sợ sợ.
Ba nói, ổng bị ung thư bao tử, nhậu mỗi ngày, mẹ có nhậu đâu mà sợ.
Người già, sống vui vẻ thì đỡ, sống mỗi ngày nghĩ tới con cháu lớn khôn rồi rời xa, nghĩ tới người này bịnh người kia chết, nghĩ tới ngày mai mình có còn thức dậy không, thấy mà chạnh lòng.
Chiều nay, ngoại đi tái khám...
Total Pageviews
Dec 1, 2015
[28.11-01.12.2015] 1001 câu chuyện của gia đình 3 chị em Ngựa Trâu Rồng
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment